Nó là người dễ nhạy cảm với cuộc sống , dễ tổn thương và có nhiều mâu thuẫn trong chính suy nghĩ của nó .
Những dòng nhật ký nó khép lại kể từ ngày nó hiểu tình yêu là gì .... ? Và rồi thay vào đó là những trang blog đầy nỗi niềm tâm sự . Nó nhận ra rằng 2 chữ " Tình Yêu "không đơn giản như nó nghĩ .Mỗi trang blog nó viết đong đầy nước mắt và nổi cô đơn... Nó viết blog để làm gì chứ ? Để nhận sự đông cảm hay thương hại của người đã vứt bỏ cái tình cảm thiêng liêng mà nó đã dành cho ? ... Có mấy người thật sự hiểu những gì nó viết ? Có mấy người đọc được những trang blog của nó bằng một người biết cảm thông ? nhưng nó vẫn viết ... Không phải vì nó cố chấp , mà chỉ đơn giả là nó muốn viết , đơn giản là nó muốn biết nó đang nghĩ gì , vì chỉ khi nó viết những dòng tâm sự của nó ra blog thì nó mới thật sự hiểu được cảm giác thật trong lòng nó ... Có những trang blog khi đọc xong , nó chỉ biết im lặng ... và thoáng chút buồn , nhưng nó cảm thấy lòng vẫn bình yên ... Có lẽ nó tìm được niềm an ủi từ nơi đó ...
Và giờ nó đã tìm lại được cảm giác như xưa nó từng có , nó thích 1 người , trong lòng nó tưởng rằng không thể nào quên người đã làm trái tim nó chết đi ... Đã từ lâu rồi nó không biết nói thích 1 ai .. Nó hờ hững với tất cả mọi thứ xung quanh nó ... buông xuối .. để rồi ngày hôm nay nó chợt nhật ra rằng nó đang có 1 cuộc sống thật hoàn hảo .
Chính những gì nó bước qua đã khiến nó thay đổi rất nhiều . Nó của ngày hôm nay trưởng thành hơn và không dựa dẫm vào người khác , nó của ngày hôm nay kiên nhẫn với chính niềm đau của nó và nó sẽ tự xoa diệu dần nổi đau , nó của ngày hôm nay chỉ vừa đủ nhiệt tình và lòng yêu thương với những người xung quanh nó ...
Nhưng ... hiện tại chính vào lúc này .. Nó gửi đến lời xin lỗi đến 1 người mà nó phải quên , nó cần xin lỗi " ai đó " vì đã vô tình với nó ... Nó sẽ chờ " ai đó " , sẽ chờ , chờ đến khi nào có 1 người thật sự yêu thương " ai đó " như chính nó từng yêu , yêu hơn cả bản thân nó . Đến lúc đó nó sẽ ra đi ... và bây giờ là lúc đó ... Nó tự tìm cho nó 1 con đường khác ... con đường hầu như trong tim nó không còn " ai đó " .. có thể là dối lòng ... nhưng nó vẫn cứ làm thế , bởi nó biết " ai đó " sẽ chẳng bao giờ còn tình cảm với nó . Xin " ai đó " nếu có vô tình đọc đươc những dòng này nó viết ... Nó hạnh phúc khi " ai đó " mang lại yêu thương cho nó , nhưng chính yêu thương của " ai đó " đã khiến trái tim nó chết dần trong tuyệt vọng ....
Nó ích kỉ không muốn ai khuấy động cõi lòng của nó , ngay lúc này nó cần 1 chút bình yên bởi vì nó sợ ... Nó sợ sẽ một lần nữa gục ngã khi dẫm phải cái quá khứ đã qua của nó ... Cứ cho là nó nhút nhát cũng đc , nó chỉ cần một cảm giác bình yên. Nó tiếp tục xây dựng niềm tin trong . Dù " ai đó " đang thật lòng , đang dối trá hay bỡn cợt với nó ... Nó không muốn nghĩ nhiều đến thế , nó muốn bắt nhịp lại lại với chính nó ....
Nó sẽ bước qua được , nó sẽ sống với nụ cười và niềm tin sẽ dần tìm lại được trong nó . Bây giờ ! nó cần là : chấp nhận và giữ lấy những gì nó đã và đang có !